Thủ đô Hà Nội với những ngôi nhà mọc san sát bên những con đường rải nhựa rải bê tông, những ngôi nhà thì quá to còn các em lại quá bé nhỏ. Trong đôi mắt trong veo của trẻ thơ, quang cảnh xung quanh với những ngôi nhà ngõ nhỏ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán. Không khí thì ngột ngạt, đường thì đông người, địa điểm để vui chơi thể dục thể thao thì không có, cơ hội để được hiểu hơn về thiên nhiên lại càng không, bởi những cơ sở hạ tầng được xây dựng chồng chồng lớp lớp đã mang thiên nhiên đi rất xa các bé rồi. Thế nên dán mặt vào chiếc iPad đã là một hình ảnh quen thuộc của các bé trong những năm gần đây.
Nằm các thủ đô Hà Nội 10km về phía Đông, ở Ecopark lại đang diễn ra những điều khác hẳn. Một khu đô thị đậm chất sinh thái được bao phủ bởi một màu xanh bất tận của cỏ cây, cùng với rất nhiều những không gian văn hóa hay là những khu vui chơi tập thể khác. Có thể gọi đó là cách người lớn trả lại tuổi thơ cho các em.
Thiên nhiên làm tươi tâm hồn, làm giàu vốn sống
Trẻ em phố thị bây giờ đôi khi thật khó khăn để nhận ra sự có mặt của cây, huống chi là biết đó là cây gì. Những câu chuyện cháu đi tản bộ cùng ông qua những khu nhà, rồi ông chỉ và kể cho cháu nghe về những loài cây như ở Ecopark thật hiếm có thể tìm được ở nơi nào nữa. Rất nhiều những cây cổ thụ tán lá rậm rì, những cây con đang nảy mầm lớn lên, những bông hoa điểm xuyết trên cành lá,… tất cả những thứ đó có quá nhiều trong ký ức của những người lớn, và người lớn một nơi để có thể kể những ký ức về thiên nhiên cây cỏ xung quanh cho các thế hệ tiếp theo nghe.
Nếu thích sông nước, các bé có thể ngắm dòng sông Hưng Hải vắt ngang qua khu đô thị. Thích thể dục thể thao, các bé có thể tập chạy, tập đi xe đạp vòng quanh khu phố, nơi mà giao thông mọi người qua lại rất văn minh và không sợ nguy hiểm. Đôi khi may mắn, những đứa trẻ có thể gặp những chú sóc nhảy
Và những câu chuyện vẫn tiếp tục được kể
Tại nông trang của cư dân Rừng Cọ, bà Đặng Thị Hường, sống ở tòa B2 kể rằng: “Cuối mỗi buổi chiều, bà đều xuống tưới tắm, bắt sâu, nhổ cỏ cho luống rau xanh nhà mình. Bà Hường cười nói rằng đó là thú vui thanh nhàn của bà khi về hưu, điều mà các bạn già của bà sống ở Hà Nội khó có thể có được. Thông qua việc trồng rau, bà cũng dạy được các cháu nhỏ của mình những kiến thức về thực tế, về các loại cây và quá trình sinh trưởng của chúng. Gần cây cỏ, thiên nhiên, các cháu cũng khỏe mạnh, ngoan lành và cẩn thận, tỉ mỉ hơn.”
Ở Ecopark, ông bà có thể dạy cháu, bố mẹ có thể dạy con về sự chăm chỉ của người lao công ven đường, về sự quan trọng của thiên nhiên và môi trường sống. Trẻ nhỏ ở nơi đây có thể ngắm nhìn bầu trời rộng đầy sao, lắng nghe tiếng dế kêu rinh rich ngoài vườn, hay là luôn ngập trong tiếng chim hót ríu rít và không gian yên ả ngoài phố xa.
Ở nơi này, người lớn thì thấy thời gian và không gian như ngừng lại, còn trẻ em được bơi trong dòng chảy thời gian. Được thấy bốn mùa, thấy cỏ cây thay lá, và các bé càng gần gũi thiên nhiên thì tuổi thơ các bé sẽ càng trong veo, khi các bé lớn lên trong một môi trường thiên nhiên và con người đều văn minh như vậy, chúng sẽ mang trong mình giàu sự suy tưởng và đầy tính nhân văn.